Trang

31 thg 12, 2013

GIẤC MƠ TRÊN CÁNH VÕNG .



Sợi dây dù mỏng mảnh .
Nối hai đầu cánh võng đong đưa .

Mái tăng * ướt sũng dưới mưa .
Hàng cây xào xạc gió lùa lá rơi .
Rừng đêm vắng lặng tiếng người .
Đoàn quân đói mệt nghỉ ngơi bên đường .

Bập bùng giọt nhớ , giọt thương .
Thò tay hứng hạt mưa vương …
Lạnh lòng .

Khát khao một bếp lửa hồng .
Một đôi môi ấm .
Một vòng tay trao .
Mùi hương hoa Bưởi** ngọt ngào .
Cùng lời hẹn ước …
...Theo vào trong mơ . 

* Tăng : Tấm bạt che mưa .
** Hoa Bưởi để gội đầu .



ROBERT NGUYEN

29 thg 12, 2013

MỘNG ( ĐƯỜNG THI )

GIẬT MÌNH LẠC MẤT NỬA CƠN MÊ .
NHỚ NHỚ , THƯƠNG THƯƠNG CỨ BỘN BỀ .
ĐANG MỘNG VẸN TOÀN BAO HẸN ƯỚC .
HẾT MƠ TAN VỠ MỌI NGUYỀN THỀ .
NGẬM NGÙI TA NHỚ NGÀY LY BIỆT .
KHẮC KHOẢI NGƯỜI MONG BUỔI TRỞ VỀ .
SÁNG DẬY TẢO TẦN NƠI ĐẤT LẠ .
ĐÊM NẰM VƯƠNG VẤN CHỐN TRỜI QUÊ . 

Robert Nguyen

11 thg 10, 2013

NGÀY KHÔNG NHAU .

Nếu một ngày
Khi ta chẳng còn nhau .
Trái Đất này vẫn quay
Mặt Trời kia vẫn mọc .
Gió vẫn thổi mây bay .
Mưa vẫn rơi .
Cây non vẫn đâm chồi , nảy lộc .,
Rừng thông xa
chim vẫn gọi nhau về .

Dòng sông xanh vẫn ì oạp ven đê .
Con đò nhỏ vẫn đôi bờ khuya sớm .
Cánh đồng tối vẫn lập lòe đom đóm .
Lũy tre làng vẫn vẳng tiếng mẹ ru .

Mùa tiếp mùa hết hạ lại đến thu .
Hạ thổn thức .
Thu trải sầu khóe mắt . .
Đông ào tới lạnh lòng trong gió Bấc .
Rồi xuân sang rạo rực cánh mai vàng .

Ta cứ ngỡ rằng tất cả sẽ tan hoang .
Sẽ đổ nát
Sẽ chẳng còn gì hết .
Trái đất sẽ là ngày tận diệt .
Đấy là ngày khi ta chẳng còn nhau .

Nhưng cái ngày ,
mà ta đã mất nhau .
Có đau đớn , có buồn rầu , tê tái .
Có nuối tiếc vì xa nhau mãi mãi .
Kỉ niệm xưa còn lại mấy vần thơ .

Thời gian trôi dần xóa vết sẹo mờ .
Không dông bão .
Không có ngày tận thế .
Mặt trời vẫn lên .
Trái đất vẫn quay tròn lặng lẽ .

Ta vẫn là ta .
Dù là chẳng còn nhau . 
 
ROBERT NGUYEN ,

7 thg 10, 2013

MÌNH À ! MÌNH ƠI !


Dịu dàng em gọi Mình à !
Em đang thúc dục
hay là
cản ngăn ?
Anh nhìn đôi mắt băn khoăn .
Nửa phần mời gọi
Nửa phần đắn đo .

Bờ cao đâu ngại sóng xô .
Lo khi sóng lặng bỏ bờ chơi vơi .

Ngọt ngào em gọi : Mình ơi !
Là lời nhắn nhủ
hay lời ..
chờ trông .
Lim dim khóe mắt mơ mòng .
Nửa mong sóng vỗ .
Nửa mong nắng về .

Nước kia dù ngập triền đê .
Bờ em khát sóng vỗ về quanh năm . 



Robert Nguyen

1 thg 10, 2013

THU VÀ EM .


Thu đã đến rồi thu lại ra đi .
Bỏ lại sau lưng bao niềm nhung nhớ .
Cơn gió thổi lá rơi vàng trước ngõ .
Gió vô tình cứ mải miết rong chơi .

Em đã đến rồi em lại xa .
Bỏ lại sau lưng một người trăn trở .
Khúc nhạc chiều để hồn ai rạn vỡ .
Nhạc vô tình cứ tấu khúc biệt ly .

Đông sắp về và thu cũng sắp đi .
Ta lại phải tạm biệt nhau lần nữa .
Xin hãy quen những niềm vui dang dở .
Thu vô tình cứ nhẹ bước rời xa .

Em vô tình bỏ lại một mình ta .
Đứng run rẩy với chờ mong khắc khoải .
Đếm từng ngày đón mùa thu trở lại .
Tính từng đêm thao thức đợi em về . 



ROBERTNGUYEN .
2013

17 thg 9, 2013

GỬI VÀ NHẬN .



Gửi hồn trong những vần thơ .
Để ta nhận lại giấc mơ dịu dàng .

Gửi hồn vào dải nắng vàng .
Để quên đi những hoang tàn ngày đông .

Gửi hồn lên dải mây hồng .
Để ta nhận vị men nồng ấm môi .

Gửi hồn trên sắc hoa tươi .
Để ta nhận cả một trời đầy xuân .

Gửi theo khúc nhạc ái ân .
Cho tim bùng cháy những lần đắm say .

Gửi tình theo giọt mưa bay .
Nhận về giếng mắt đọng đầy khát khao .

Gửi em một đợt sóng trào .
Để anh đắm giữa dạt dào biển em .



Robert Nguyen .

15 thg 9, 2013

THƠ TÔI .



Thơ tôi vẳng tiếng Mẹ ru hời .
Rặng tre xao động khúc Ầu ơi .
Bóng cò lặn lội chao đêm vắng .
Trong trái tim tôi suốt cuôc đời .

Thơ tôi là tiếng hát Giao Duyên .
Hội làng rộn rã đã qua đêm .
Lưu luyến người về , em ở lại .
Tạ từ càng để nhớ nhau thêm !

Thơ tôi gửi gấm chút nỗi lòng .
Nhớ nhung hoà lẫn với chờ mong .
Lãng đãng lần tìm trong hoài niệm .
Vài mảng gam đen giữa sắc hồng .

Thơ tôi không bán chỉ đem cho .
Lời thơ vang vọng tiếng gọi đò .
Bến vắng , bờ xa , trời sắp tối .
Giọng mình rơi tõm giữa hư vô .



ROBERT NGUYEN . 
















11 thg 9, 2013

THU SAY .


Túi thơ , bầu rượu ngả nghiêng say .
Chén rượu đong đưa cạn lại đầy .
Lúng liếng trăng cười nơi đáy chén .
Ta nhìn mà ngỡ mắt em đây .

Trăng tròn rạng rỡ giữa trời mây .
Hãy đến cùng ta cạn chén này .
Thực ảo đôi vầng khoe sắc thắm .
Một xa xa lắm ...
Một trên tay .

Mùi thơm cốm mới tỏa hương bay .
Tím tím hoa Xoan dưới tán cây .
Tiếng trống bập bùng ai gõ đấy .
Để ta gợi nhớ tuổi thơ ngây .

Hồn thu ở đâu , thu ở đâu ?
Ngất ngưởng ta tìm bóng của nhau .
Xa tít phương trời mờ cánh Nhạn .
Đầy vơi ly rượu phá thành sầu .

Thơ ư .
Ừ !
Viết một đôi câu .
Chớ để sắc thu vội bạc mầu .
Lãng đãng vài vần rồi gác bút .
Thôi mình đành hẹn đến thu sau .


6 thg 9, 2013

KHOẢNG LẶNG .


( ĐƯỜNG BẾN VÂN ĐỒN trước nhà Robert )

Sài Gòn sớm sương mù giăng mờ ảo .
Gió lạnh làm xao xuyến buổi thu sang .
Phút tĩnh lặng thả hồn bay thơ thẩn .
Ta thấy lòng thư thái bớt ngổn ngang .

Trên hè vắng ánh đèn vàng hiu hắt .
Tiếng chân ai gõ nhẹ xuống mặt đường .
Dáng vội vã , bóng cùng người tất tả .
Chẳng quen mà sao vẫn thấy thân thương .

Những cao ốc vươn mình chào buổi sáng .
Dòng kênh trong phủ một lớp bụi mờ .
Vài tiếng nói rộn ràng bên kè đá .
Để cho ta bỗng xao xuyến ngẩn ngơ .

Thành phố quen mà đôi khi rất lạ .
Có những điều đâu phải dễ nhận ra .
Trong tĩnh lặng mới thấy nhiều nét đẹp .
Ngay bên mình nào phải ở đâu xa .

Chào em nhé chiếc khăn choàng kín mặt .
Ta chúc em một ngày mới an lành .
Thành Phố tôi yêu òa lên khúc nhạc .
“ Mùa xuân về … “ cho đời mãi tươi xanh . 




MỘT THOÁNG SAIGON CA PHÊ ( TẠI NHÀ RIÊNG ROBERT NGUYEN)





BARTENDER ,




1 thg 9, 2013

HẠT CÁT .



Ta vẫn thích làm cát bên bờ sóng .
Để ngày đêm được biển mặn vỗ về .
Mặc nắng gắt .
Mặc gió lùa hối hả .
Còn hơn làm một chiếc cốc Pha lê .

Thủy triều ngập làm hồn ta mát lạnh
Triều xuống rồi xao xuyến nỗi chờ mong
Bờ cát gọi biển nôn nao , xao động .
Nước ào lên dào dạt nụ hôn nồng .

Ta sợ lắm bị bày trong tủ kính .
Để điểm tô cho những giọt rượu hồng .
Thấy ẩm ướt vài cặp môi mòng mọng .
Rồi đời mình chỉ tiếng XOẢNG là xong .

Hãy đưa ta trở về bờ cát cũ .
Dù bước chân ai có lỡ dập vùi .
Ta vẫn sống ngày ngày nghe biển hát ,
Sóng dâng trào ngây ngất những niềm vui .


ROBERT NGUYEN 

29 thg 8, 2013

GHEN .



Em muốn anh làm thơ
Chỉ một mình em đọc  .
Chỉ một mình em khóc .
Chỉ một mình em cười .

Bao nhiêu lá thu rơi
Trong thơ
 em lượm hết  .
Thơ mưa buồn da diết
Em quây chặt bốn bề .

Gió thơ giữa trưa hè
Chỉ có mình em mát .
Biển thơ anh dào dạt .
Mình em được vẫy vùng  .

Những khao khát , mơ mòng .
Chỉ có mình em biết  .
Câu ru tình tha thiết,
Chỉ có mình em nghe .

Anh nói em ghen ghê .
Ừ ,
vì em chỉ muốn .
Anh là của riêng em .
Dù chiều rơi nắng muộn .
 

ROBERT NGUYEN

26 thg 8, 2013

DẠ CỔ HOÀI LANG .





" Từ là từ phu tướng ,
bảo kiếm sắc phong lên đàng .
Vào ra luống trông tin chàng ..."
Bên hồ Gươm tiếng hát vẳng đâu đây .
Ta bỗng thấy lòng mình thổn thức .
Chùa Một Cột nghiêng mình trên sóng nước .
Đền Ngọc Sơn trầm mặc lắng tiếng ca .

Dân tộc mình cùng một MẸ sinh ra .
Mỗi thước đất đẫm mồ hôi và máu .
Cha lăn lộn giữa sa trường chiến đấu .
Mẹ oắn lưng trên những mảnh ruộng sâu .

Phút yên bình là để nhớ tới nhau .
Đau đáu đợi ngày tương phùng xa lắc .

Lũy tre làng khói lam chiều ẩn khuất .
Mái tranh nghèo tiếng nấc lẫn tiếng ru .
Khi non sông còn rợp bóng quân thù .
Thì hồn nước hóa thân trong dáng mẹ .
Mẹ dồn hết trên đôi vai mảnh dẻ .
Gánh ân tình và gánh nghĩa nước non .

" ... Đêm canh trường luống những sầu bi ... "
Nước mắt ta sao rơi ướt hàng mi .
Mẹ nín khóc lẽ nào mình lại khóc ?

" ... TỪ LÀ TỪ PHU TƯỚNG ... "




ROBERT NGUYEN .
2013 .

24 thg 8, 2013

NGẮM ẢNH CỦA EM !



Anh thấy "ghét" mình ghê lắm .
Suốt ngày chỉ biết ngồi cười .
Chẳng thương người ta vất vả .
Lo toan không phút thảnh thơi .


Anh thấy thương mình ghê lắm.

Từng ngày đếm bước anh qua .
Mỗi khi bão giông tràn tới.
Lòng em lo lắng , xót xa .
Đêm ngày cầu Trời , khấn Phật .
Cho anh vượt mọi phong ba .

Anh thấy nhớ mình ghê lắm .
Nhớ mùi hương tóc thân quen .
Làn môi như dòng suối ngọt .
Uống bao nhiêu cũng vẫn them .
Những lúc gặp nhau vội vã.
Xa rồi càng thấy nhớ thêm .

Anh thấy yêu mình ghê lắm
Vì mình chỉ biết có anh .
Dù bao đắng cay , vất vả .
Tình em vẫn mãi tươi xanh .
Không lời than van , trách móc .

Toàn là dịu ngọt , tốt lành .

Kiếp sau xin lời nguyện ước .
Mình lại là của riêng anh .


ROBERT NGUYEN

20 thg 8, 2013

LẠC THIÊN THAI .




Anh đâu nghĩ mình là Từ Thức .
Em dìu anh lạc bước Thiên thai .
Vén mây lộ cảnh Bồng Lai .
Mơn mơn hai đỉnh non Đài trắng phau .

Đường thoai thoải một màu tuyết phủ .
Bỗng dốc cao dựng nhú giữa trời .
Mượt mà vạt cỏ xanh tươi .
Thẹn thùng muốn níu tay người tiêu dao .

Lưng chừng dốc động đào hé mở .
Tiếng gió rền nức nở bên tai .
Lạch sâu thăm thẳm chạy dài .
Thuyền tình xuôi ngược giữa hai bến bờ .

Lối vào động lúc co lúc dãn .
Nhịp chèo đan lúc nhặt lúc thưa .
Người đi lên đỉnh say sưa .
Thân hoa run rẩy ...
sóng đưa dập dồn . 







ROBERT NGUYEN

18 thg 8, 2013

THI SĨ .



Từ hồi còn bé xíu tớ đã thích thành Sĩ : Bác sĩ , Tiến sĩ , Nhân sĩ , Thi sĩ , Họa sĩ … Cứ cái gì có đuôi sĩ là tớ khoái . Chỉ trừ Liệt sĩ là tớ hơi ớn .
Nhớn lên , tớ phải lòng cô bạn hàng xóm . Cô nàng vừa lùn vừa mập rất đúng gu thẩm mỹ của tớ . Cứ tưởng tưởng mùa đông mà được nàng vừa ôm vừa ngáy thì còn bằng mấy vừa tắm hơi vừa nghe nhạc.
Khốn nỗi nàng chẳng thèm để ý đến tớ . Nàng thích một anh chàng  gần nhà tớ . Tối nào anh này cũng thánh thót ngâm thơ . Còn nàng cứ mê mẩn lắng nghe , mồm lẩm bẩm : Ôi thi sĩ , thi sĩ của lòng em ư…ư…
Tớ điên hết cả người và quyết chí học làm thơ . Đi đâu làm gì , nhìn thấy gì … tớ đều ghi lại thành thơ . Giả như đi xe bus tớ mần thơ vào vé xe . Đi ăn tớ ghi vào giấy ăn . Thậm chí đi toylet tớ cũng tranh thủ làm vài dòng ghi lại trên giấy toylet … Trình độ thơ phú của tớ , theo như tớ tự nhân xét , là càng ngày càng tiến bộ ...  khà khà …
Sau một thời gian luyện tập . tớ đưa mấy bài thơ tâm đắc nhất cho nàng xem . Cứ tưởng nàng đọc xong sẽ nhảy lên ôm choàng lấy cổ tớ . Cái thân hạt mít thì đung đưa , cái miệng rộng ngoác thì rên rỉ : Ôi thi sĩ , thi sĩ của lòng em … ư…ư…
Ai ngờ đọc được mấy câu , nàng vất xoạch hết xuống đất . Bĩu cái môi dầy cộm : Thế này mà là thơ à.
Tớ đau lòng quá . Tối hôm đó tớ đi nhậu cho giải hết nỗi sầu . Các cụ nói : Men rượu phá thành sầu .
Sầu chưa thấy phá mà tớ lã sỉn gục đầu trên bàn ngáy khò khò rồi .
Chợt nghe thấy rình một . Tớ giật mình tỉnh dậy , loạng choạng bước ra khỏi quán . Trời hãy còn tối . Đường vắng không bóng người . Quán vắng tanh . Thi hứng nổi lên , tớ vào quán ghi lại mấy dòng rồi gục đầu ngủ tiếp .
Đang mơ màng thì thấy có người vỗ vai gọi dậy . Mở mắt tớ thấy có hai bác công an cùng bác chủ quán đứng cạnh .
Một bác công an hỏi tớ : - Anh có biết có vụ tai nạn giao thông ngay cửa quán này không ?
Tớ gãi đầu : - Tôi có nghe thấy tiếng rình .
- Thế anh có nhìn thấy gì không ?
- Lúc đó tôi say quá nên chẳng nhớ gì ráo .
- Chỉ có anh là nhân chứng duy nhất . Anh cố nhớ đi – Bác công an năn nỉ .
- À , tôi có làm một bài thơ ghi lại . Xin trình cho các bác coi  .
Tớ đưa tờ giấy ăn nhầu nát có ghi bài thơ cho mấy bác xem . Các bác xoay đi xoay lại , lật ngang lật ngửa , cuối cùng lắc đầu :
- Chịu . Chúng tôi không thể đọc những gì anh ghi hết . Nhờ anh dịch hộ .
- Đây là bài thơ tôi sang tác khi nhìn thấy sự việc . Viết bằng tiếng Việt mừ .
- Vậy mong anh đọc dùm tác phẩm thơ này .
Lần đầu tiên có người trân trọng nghe thơ của tớ . Cực kì là phấn khởi  . Tớ nuốt nước miếng cao giọng đọc :
- Dừng lại dừng hỡi những ngôi nhà đá trắng .

Bình minh đang lên dây đàn .

Anh cưỡi trên chiếc xe mầu nâu .

Rồi phóng thẳng tới Singapore .

Hỡi em yêu !

Một thoáng lơ mơ .

Một thoáng lờ mờ .

Anh đã vùi tình ta trong cát bụi .

Thiên Nga nghển cổ trên đôi vú xinh xinh .

Có trống có kèn mà anh không muốn khóc .
Tôi đọc xong , thấy các bác tròn mắt nhìn nhau . Rồi cùng lắc đầu :
- Chúng tôi chẳng hiểu bài thơ nói gì hết . Anh có thể giải thích rõ không ?
Đúng là loại hời hợt , không có tâm hồn thi ca . Tôi đành giải thích :
- Dừng lại dừng hỡi những ngôi nhà đá trắng .
Đó là tôi nói về tốc độ của chiếc xe . Nó phóng nhanh đến nỗi tưởng như các ngôi nhà phía trước đang lao vào nó . Nên tôi kêu các ngôi nhà dừng lại .
- Hay ! – Cả 3 bác vỗ tay khen .
- Bình minh đang lên dây đàn .
Câu này tôi nói về thơi gian xảy ra sự việc . Vừa mờ sáng . Mặt trời sắp lên . Bình minh căng ra như một chiếc đàn .
- Quá hay !
- Anh cỡi trên chiếc xe ô tô màu nàu và phóng thẳng đến Singapore .
Đây là tôi nói về mầu chiêc xe gây tai nạn .
- A , mầu nâu , mầu nâu – Cả 3 bác reo lên mừng rỡ - Nhưng sao lại phóng đến Singapore ?
- Thơ thì phải tưởng tượng chứ . Tôi thường mơ được đến Singapore mà . Đọc tiếp nha .
- Đọc tiếp , đọc tiếp .
- Hỡi em yêu  
- Khoan khoan .Thế là thế nào ?
- Đây là tôi nói về nạn nhân : Một cô gái .
- Sao anh lại gọi là em yêu ?
- Thơ phải thế . Có thế mới là thơ . Hiểu chưa ?
- À , hiểu , hiểu .
-  Một thoáng lơ mơ . Một thoáng lờ mờ .
Đây là tôi nói nguyên nhân gây ra tai nạn . Lơ mơ , lờ mờ mới gây ra tai nạn chứ .
- Tuyệt vời , tuyệt vời – Ba bác trầm trồ .
- Hai câu cuối là tôi viết về số xe .
- Quan trọng , quan trọng . Đề nghị anh giải thích gấp .
- Trời ơi , nghe thơ mà giống như bắt giặc thế này mất hết cả thi hứng . Đây nhé :
Thiên nga nghển cổ trên đôi vú xinh xinh là chỉ số 2 và số 8 .
- Thiên tài , thiên tài . Xin giải thích riếp ạ .
- Có trống , có kèn mà tôi không muốn khóc . Có nghĩa là số 0 và số 5 .
-  Chúng tôi hiểu rồi . Bốn số cuối của chiếc xe là 2805 . Hoan hô … hoan hô THI SĨ .
Nhờ chiến công đó tớ được đặc cách vào HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM . Chính thức được gọi là THI SĨ .
Còn nàng mập , ngày nào cũng đanh mông qua cửa nhà tớ mấy lượt . Mong được gặp thi sĩ , nghĩa là tớ.  Nhưng đừng hòng . Xin chào nha .

Robert Nguyen .