Trang

14 thg 1, 2013

HOÀNG HÔN ĐỪNG VỘI TẮT !

Nghe mấy bà hàng xóm rủ nhau đi Châu Đốc , Hà Tiên , mình ngỏ ý cũng muốn đi theo . Các bà chỉ :
               - Sang đặt vé chỗ bà Sáu . Bà là người tổ chức đi .
Gặp một bà già , mặt mũi nhăn nheo nhưng còn rất hoạt bát . Bả nói :
                  -Tui là Sáu đây .
Rồi liếc liếc mình , xong phán một câu xanh rờn :
               - Câu không đi được đâu !
         - Ủa , kỳ vậy . Tôi làm sao ?
          - Chúng tôi đi theo kiểu nhà nghèo . Cực lắm đó . Cậu chịu nổi không ?
           - Nổi mà .
           -Thôi được . Mấy người .
          -  Cho hai chỗ nha ,
Tính rủ lão bạn thân cùng đi . Hắn là kĩ sư điện , đang nghỉ phép .Vợ lão bây giờ ọp ẹp quá , nên lão thích lang thang lắm . Nghe thấy đi theo kiểu hành hương xuống Châu Đốc , Hà Tiên,lão từ chối thẳng thừng . Mình phải gài độ :
         -   Có em tổ chức , ngon lắm .
Mắt lão sáng rực , ô kè kè liền . Vừa mới lên xe , lão hỏi ngay :
               - Em tổ chức đâu ?
Mình chỉ bà Sáu . Trời ơi ! Hắn chửi mình suốt cả quãng đường đi . Mình chỉ cười .Hehehe , ai bảo ham làm chi !
Cùng đi chuyến đó , mình chú ý đến một cặp vợ chồng . Người chông thì gầy ốm , khắc khổ . Người vợ ngược lại , trông đẫy đà , quý phái . Cả hai , tóc đều bạc trắng . Ông thì lúc nào cũng khó đăm đăm . Mặt cau có . Hơi tý là phật ý . Còn bà lại  hết sức chiều chuộng , dỗ dành . Luôn miệng mỉm cười . Thỉnh thoảng lại nhìn quanh như muốn mọi người thông cảm  sự khó tính của ông .  Được cái ai cũng hiểu . Ước gì mình có một người vợ như vậy!
Đến Châu Đốc , mọi người thuê chung nhau  một phòng trọ tập thể . Mình và lão bạn
kéo nhau đi tìm một phòng trọ riêng . Chỗ nào cũng lắc đầu kêu hết chỗ .Lang thnag mãi cũng còn một phòng trọ phòng đôi . Nhưng họ yêu cầu phải ở ghép . Trời đã gần tối , hai thằng đành gật đầu đồng ý . Vừa đặt được cái túi lên gường thì cửa buồng mở . Nhìn ra , thấy hai vợ chồng ông bà lão  .Họ cũng ở chung buồng với tụi mình . Càng vui !
Đêm đến , ngoài sân chỗ nào cũng vang tiếng phình phịch . THằng bạn chạy ra rồi
phóng vào , rối rít :
            _ Có Mat Xa mày à . Nhiều em ngon lắm . Để tao kêu nha ?
Mình lắc đầu :
              - Kêu mình mày thôi . Tao ngủ đây .
Hắn dẫn vào một em . Rồi nằm sấp trên manh chiếu giải dưới sàn nhà . Người trần
trùng trục . .  Không biết hắn có khoái thật không mà cứ hít hà liên tục . Cả ba , nghĩa là mình
và hai vợ chông ông bà lão ở giường bên kia , cùng tò mò nhìn . Thấy vậy , hắn càng lên nước
. Hắn gạ gẫm ông lão :
        -  Ông xuống đây làm một lát . Thoải mái lắm . Vua chúa ngày trước mới được
hưởng đó . .Bà đừng lo bà nha .
          Chỉ thấy ông lão vội lắc đầu còn bà lão cười cười gật gật .
Tối hôm đó , thằng bạn nằm nghiêng , nhòm sang giường cặp vợ chồng già . Nó đang tia xem các cụ có làm ăn gì không đấy . Chỉ thấy ông lão nằm còn bà lão ngồi quạt cho ông lão ngủ .  Cho đến sáng . Thương quá !
Sau ba ngày đi lễ , tham quan tại Châu Đốc và Hà Tiên , xe trở lại Sài Gòn . Trên đường về , ông lão càng cau có . Mình ngạc nhiên khi giữa đường , xe ngừng lại cho ông lão xuống . Bà lão bịn rịn nắm tay ông , còn ông lão thì vội dằng tay , bước như chạy . Mắt bà lão đỏ hoe . Mình hỏi :
             -  Sao bác trai không về Sài Gòn ạ ?
HÌnh như chỉ đợi có thế , bà lão òa lên nghẹn ngào :
            -   Ổng về Trà Vinh . Nhà ổng ở đó .
Rồi qua giọng kể khe khẽ của bà , mình mới vỡ lẽ . Họ không phải là vợ chồng . Hồi còn trẻ ,
bà là một tiểu thư con nhà giầu ở Sài Gòn . Còn ông là một anh giáo nghèo từ Trà Vinh lên dạy học . Họ yêu nhau . Nhưng gia đình bà nhất định không chịu gả
. Ông phẫn trí trở về quê . Còn bà sang định cư tại Pháp . Mấy chục năm sau , họ mới gặp lại nhau . Lúc này , cả hai đầu đã bạc trắng và cùng ở góa .
Giọng bà như xa lắc :
          -  Tôi thương ổng lắm .Tôi muôn làm tất cả cho ông vui lúc tuổi già ,.   Tôi biết , ổng cũng rất thương tôi . Nhưng ổng khái tính  .Y  khi ổng còn trẻ .
Giọng bà như tắc nghẹn :
           _ Tôi thỉnh thoảng mới về . Bảo ông lên Sài Gòn gần nhau mấy ngày ,rồi tôi đi mà ổng không chịu . Ổng nói , ông sợ Sài Gòn lắm . Chắc tại tôi . Tôi đã làm ông đau . Tại tôi ! Không
biết lần sau ... Có còn gặp lại nhau không ... ...?
Mình chợt thấy mắt cay sè . Nhìn ra đường , nắng chiều đã phủ vàng . Hoàng hôn ơi ! Xin đừng vội  tắt ! 

rOBERT nGUYEN
2023 .

10 nhận xét:

  1. Sáng qua xông nhà anh, có gì không vui xin đừng trách người xông nhà. Chúc gia chủ ngày mới an lành. Một mối tình buồn đã đi dài theo năm tháng.

    Trả lờiXóa
  2. Một chuyện tình thật cảm động .

    Trả lờiXóa
  3. chúc anh và gia đình tuần mới an vui

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  5. Ô tội nghiệp Ông Bà lão, mối tình rất đáng được trân trọng...Cũng bởi vì nghèo mà phải chịu nhiều thiệt thòi, bài viết hay anh ah, luôn bình an anh nhé!

    Trả lờiXóa
  6. Thương nhau từ thủa xanh xưa
    nhưng vì mưa nắng nên chưa ngát tình !

    Trả lờiXóa

Người và nội dung nhận xét .